Bếp Hoàng Cương - Since 1995

0936.025.265 -  24/7

Cô gái ơi, những điều bạn nói không quan trọng bằng những việc bạn làm 

Đăng bởi Đỗ Loan

Xem nhanh

    Hôm trước, đang ngồi check tin nhắn của các bạn độc giả, tôi nhận được tin nhắn của một cô gái. Cô ấy nhắn cho tôi thế này: "Em thường nói với anh người yêu em, nếu anh không đối xử tốt với em, em sẽ chia tay. Mà quả nhiên, chúng em đã chia tay nhiều lần rồi mà anh ấy cũng chả để em vào mắt, em thấy anh ấy không còn yêu em nữa rồi, chị thấy có đúng không chị?".

    Còn có một tin nhắn nữa cũng gửi tôi cho tôi với nội dung tương tự: “Em cũng muốn anh ấy biết quý trọng em hơn, nhưng em phải nói thế nào để anh ấy hiểu rằng, nếu anh ấy đối xử tốt với em thì em sẽ ở bên cạnh anh ấy mãi, còn nếu anh ấy đối xử tệ bạc với em, em chắc chắn sẽ rời bỏ anh ấy?”. 

    Tôi chia sẻ câu chuyện với bạn tôi, bạn tôi đáp hờ hững: "Cậu quên viết điểm quan trọng rồi, có những người phụ nữ có bản lĩnh, họ sẽ sẵn sàng nói cho người đàn ông của mình những điều này. Còn người phụ nữ không có bản lĩnh, trong tay họ làm gì có gì để nói ra những câu đó, bởi vì nói rồi cũng chẳng có ích gì. Nếu như tớ là đàn ông, tớ sẽ nghĩ những lời như thế chỉ như gió thổi qua tai, ông đây chẳng cần để ý".

    Cô gái ơi, những điều bạn nói không quan trọng bằng những việc bạn làm

    >>Xem thêm: Khi một cô gái có thế giới rộng mở

    Nhắc đến đây, tôi lại nghĩ đến câu chuyện của hai cô gái tôi quen, có thể sẽ là đáp án hoàn hảo cho hai vấn đề trên. 

    Mười năm trước, tôi có quen một chị đồng nghiệp ở công ty. Chị ấy xinh đẹp lại có tính tình vô cùng mềm mỏng, biết quan tâm người khác. Tôi thích chị ấy lắm, nhiều lần bảo nếu tôi là con trai, nhất định phải cưới chị ấy làm vợ.  Hiện tại, chị ấy đã kết hôn rồi.

    Trước khi kết hôn, chị ấy có yêu một người đàn ông từ năm 24 tuổi tới năm 29 tuổi. Lúc còn yêu nhau, chị từng hỏi anh ta tính toán chuyện kết hôn như thế nào. Người đàn ông kia nói, sự nghiệp của anh ta chưa ổn định, kinh tế chưa vững vàng nên bảo chị đợi anh ta thêm một thời gian nữa. Sau một khoảng thời gian nữa vẫn không thấy anh ta đả động gì, chị ấy hỏi lại một lần nữa, đối phương vẫn cho rằng chưa tới lúc, chị cũng chẳng làm ầm lên, cũng không giận dỗi chỉ bình thản hỏi anh ta: "Anh cần bao lâu?". Đối phương nói, đợi hai năm nữa nhé, trong vòng hai năm tới anh chắc chắn sẽ cưới với em.

    Vậy là chị ấy cũng không nhắc đến chuyện này nữa, vẫn ở bên anh ta như trước, anh người yêu thì rất vui vẻ vì có người yêu biết nghĩ cho mình. Nhưng, trước đêm sinh nhật tuổi 29, chị đề nghị chia tay. Anh người yêu ngỡ ngàng hỏi chị lý do, chị chỉ bình thân nói một câu, em đã cho anh thời gian hai năm của em rồi.

    Mới đầu, anh người yêu chỉ cho chị giận dỗi nên cũng không quan tâm lắm. Vì chị ấy cũng không phản ứng quyết liệt hay có người thứ ba xen vào quan hệ của hai người. Mãi đến một tháng sau anh mới hay biết chị ấy nói nghiêm túc muốn chia tay. Anh hốt hoảng, chạy qua xin lỗi làm lành. Chúng tôi cũng nghĩ chắc chị lấy lý do chia tay để dọa anh ấy một trận thôi, chỉ cần chị ấy mềm lòng thì việc này cũng sớm kết thúc.

    Nhưng, điều khiến chúng tôi ngạc nhiên là chị ấy chẳng những không cho đối phương một cơ hội nào mà bất kể anh ấy cầu xin làm lành, bất kể người xung quanh khuyên chị như thế nào chị cũng không quan tâm. Chị ấy chỉ cười nhẹ khi mọi người khuyên chị. Anh kia cầu xin chị ấy quay lại tận hai tháng nhưng chị chẳng mảy may dao động. Lúc đó tôi từng hỏi chị ấy "Chị, chị định cắt đứt cuộc tình 5 năm này thật à?".

    Chị ấy thở dài một hơi nói chị cũng không nỡ dù sao cũng đã bên nhau 5 năm rồi, nhưng phụ nữ cần có ranh giới của bản thân, mà điểm giới hạn này không cần phải thông báo cho người khác, chỉ cần trong lòng có tính toán là được. Ban đầu chị đã tự nhủ, chị sẽ cho anh ấy hai năn như anh ấy đã hứa. Nếu anh ấy cứ tiếp tục kéo dài như vậy nữa, chị sẽ lựa chọn chia tay. Không phải chị chưa từng cho anh ấy cơ hội mà là anh ấy không thực hiện được lời hứa của mình, vậy nên chị nhất định phải chia tay. Nếu chị qua loa với ranh giới của bản thân thì cuộc sống về sau sẽ ngày càng phải nhượng bộ. Anh người yêu cố níu kéo thêm nửa năm nữa thì đành chấp nhận chia tay. 

    Sau khi chia tay, chị ấy cũng không có tình yêu mới, sau 3 năm vẫn không yêu thêm một ai, mà anh ấy cũng chẳng cưới ai. Mọi người xung quanh nghĩ hay là thôi hai người quay về với nhau đi, anh người yêu cũ cũng có ý định như thế nhưng chị kiên quyết từ chối, cái gì đã là quá khứ thì không cần đào lại.

    Mọi người nói chị tuyệt tình nhưng chị không để tâm vào những lời này, mà vẫn tự tin độc thân cho đến năm 34 tuổi khi gặp được tình yêu tiếp theo. Hai người lúc đó tuổi cũng không còn nhỏ, nhưng về mặt tính cách lại khá hoà hợp, sau một năm tìm hiểu, chị kết hôn.

    Chồng chị ấy ít nhiều cũng đã nghe đến chuyện xảy ra trước kia. Cho tới bây giờ, tôi mới thấm thía cảm thấy là, chị ấy kiên trì với lựa chọn của mình càng khiến anh chồng có sự tôn trọng tuyệt đối với chị hơn, anh luôn để tâm đến những gì chị nói bởi anh luôn nghĩ rằng: Chị là người nói được làm được.

    Cô gái thứ hai mà tôi muốn kể có câu chuyện hoàn toàn ngược lại. Tính sơ sơ trong vòng hai năm yêu nhau mà hai người đã chia tay khoảng trên dưới 50 lần. 

    Lúc mới đầu, cô gái đề nghị chia tay với anh người yêu, anh ta cũng lo lắng rồi níu kéo lắm. Sau khi hai người làm lành, anh đối xử với cô ấy ngày càng tốt hơn, cố gắng dỗ dành chiều chuộng cô ấy. Thế nên, cô ấy cảm thấy, hai từ "chia tay" là chìa khóa để giải quyết mọi vấn đề của hai người. Do đó, bất cứ mâu thuẫn nào của hai người xảy ra, cô gái ấy đều nói ra hai từ “chia tay” một cách dễ dàng, vấn đề sẽ được giải quyết.

    Ba lần đầu tiên, mọi việc đều như ý cô ấy, người con trai kia nói chung đều nhượng bộ. Nhưng cho đến lần thứ 4, thứ 5 và các lần sau, anh người yêu cảm thấy có vẻ phiền phức, chẳng dỗ cô ấy như lần trước, có lúc còn không để ý cô ấy một khoảng thời gian sau đó mới dỗ làm lành. 

    Cô gái thấy người yêu mình không còn trân trọng mình như lúc trước, thế nên càng được đằng chân lân đằng đầu. Nhưng những lần về sau, cô ấy nói chia tay rồi lại đều tự mình chủ động xin lỗi làm lành. Trong mắt anh ấy, cô đã chẳng còn chút giá trị nào, thậm chí lúc cô ấy đề nghị chia tay, đối phương còn vô cùng bình tĩnh đáp vỏn vẹn: "Được".

    Cô gái phát hoảng, không biết làm như thế nào để anh ấy có thể yêu thương mình trở lại. Nếu như thực sự chia tay thì cô ấy không nỡ, cũng không can tâm. Nhìn thấy tình cảnh này, tôi cũng lực bất tòng tâm.

    Tôi biết có nhiều cô gái khi nói "chia tay đi", "ly hôn đi" nhìn qua là biết họ chẳng qua chỉ muốn đối phương dỗ dành yêu chiều mình hơn mà thôi. Chỉ cần đàn ông không ngốc không nghếch liền có thể nhận ra điểm này.

    Thế nên, nếu muốn người ta ngày càng trân trọng bạn, yêu thương bạn thì điều quan trọng không nằm ở bạn nói như thế nào vì dù bạn có lải nhải bao nhiêu mà không làm được, chẳng làm tới thì nói nữa cũng vô dụng.

    Khí chất của người phụ nữ chưa bao giờ nằm ở việc nói như thế nào, mà nằm ở việc làm như thế nào.

    Khi bạn thể hiện giới hạn nguyên tắc của mình từ những việc nhỏ trong cuộc sống thì đàn ông sẽ hiểu rõ bạn là một người phụ nữ không thể xem nhẹ. 

    Một cô gái có ranh giới, có nguyên tắc có đam mê, có lòng tự trọng và biết yêu bản thân thì còn cần phải nói nhiều với đàn ông hay sao? Nếu như anh ấy muốn ở bên bạn thì đương nhiên phải tự biết mình phải làm như thế nào.

    Nếu như bạn không có nguyên tắc, không có ranh giới lại còn không chịu phấn đấu chỉ chực chờ treo hai chữ "chia tay", "ly hôn" trên miệng thì có thể dọa ai được chứ? Kể cả bạn muốn chia tay thực sự thì có làm sao? Bạn nghĩ đàn ông sẽ khóc thầm, hối tiếc bạn hay sao? Những người phụ nữ như thế nếu muốn rời đi khéo đàn ông còn vui mừng mà nghênh tiễn họ đi rồi tìm người mới tốt hơn là được ấy chứ.

    >>Xem thêm: Áp lực của một cô gái khi ở ngoài xã hội

    Vì vậy, cô gái à, đàn ông sẽ yêu bạn theo cách bạn yêu thương bản thân mình. 

    Tags :

    ĐĂNG KÝ NHẬN DỊCH VỤ

    Cam kết mọi thông tin của bạn sẽ được bảo mật

    Sản phẩm liên quan

    Sản phẩm bán chạy

    X
    Bếp Hoàng Cương - Since 1995
    Chào mừng
    Gửi
    Đóng
    Liên hệ với chúng tôi !