Bếp Hoàng Cương - Since 1995

0936.025.265 -  24/7

Bạn đã thực sự làm chủ cuộc đời mình

Đăng bởi Lê Thu

Xem nhanh

    Xã hội ngày càng phát triển, chị em phụ nữ ngày càng có những tư tưởng tiến bộ. Nào là phải độc lập về kinh tế, phải tự làm chủ cuộc đời mình. Có nhiều chị em đưa ra ý kiến rằng, tự chủ cuộc đời của mình nghĩa là làm bất cứ chuyện gì mình muốn, không bị quản thúc, không cần phải xem sắc mặt của ai để sống. Thích mua gì, yêu ai, cưới ai đều do mình quyết định. Còn đối với tôi thì không nghĩ vậy, tự chủ cuộc sống nghĩa là thực sự phải làm chủ được cuộc đời mình

    Trước tiên, muốn làm chủ được cuộc đời mình thì chúng ta phải hiểu rõ bản thân mình trước đã. Bạn phải nắm rõ điểm mạnh, điểm yếu, sở thích, sở đoản của bản thân. Sau đó, phải có khả năng đưa ra lựa chọn, lựa chọn những gì phù hợp nhất với khả năng của bản thân, những lựa chọn hướng đi, lựa chọn nghề nghiệp, lựa chọn bạn bè, lựa chọn bạn đời. Và lựa chọn rồi thì phải có khả năng chịu trách nhiệm, gánh vác thậm chí là trả giá cho những quyết định đó. Nên nhớ rằng, dù có thể sẽ có rất nhiều người muốn can thiệp vào những lựa chọn của bạn, nhưng cuối cùng người phải trả giá cho những lựa chọn đó, lại chỉ có bản thân bạn mà thôi. 

    Trên thực tế, có rất nhiều các chị em không dám gánh vác hay trả giá cho những lựa chọn của mình đã đưa ra trước đó. Họ cứ mãi lăn tăn, quanh quẩn trong những mớ hỗn độn được cảm xúc lo âu của chính mình, giữa những thứ kỳ vọng và thực tế mình nhận lại được. 

    Nếu muốn làm chủ cuộc đời mình thì phải chấp nhận trả giá cho những lựa chọn còn không sẽ mãi mịt mờ, quanh quẩn giữa mớ cảm xúc hỗn độn

    Nếu muốn làm chủ cuộc đời mình thì phải chấp nhận trả giá cho những lựa chọn còn không sẽ mãi mịt mờ, quanh quẩn giữa mớ cảm xúc hỗn độn

    Và T chính là một cô gái như vậy, tôi đã quen cô ấy vào 3 năm trước. Lúc ấy tầm 11h đêm, tôi đã chuẩn bị tắt máy tính đi ngủ thì nhận được tin nhắn cô ấy gửi đến xin lời khuyên của tôi. Cô ấy lấy chồng được bốn năm và đã có một bé gái 2 tuổi thì chồng cô ấy ngoại tình. Thật ra là T đã phát hiện chồng mình ngoại tình đúng hôm cách ngày sinh một ngày, thật sự là một cú sốc rất lớn đối với một người phụ nữ mang thai sắp đẻ như T. Nhưng vì con, cô ấy nhắm mắt cho qua. Nhưng anh ta đúng là ngựa quen đường cũ, chồng T lại tiếp tục cặp kè với người phụ nữ kia. 

    T lại bắt gặp và lần này cô ấy không để yên, cô mắng chửi người đàn ông kia bội tình bạc nghĩa và nhất quyết đòi ly hôn với anh ta. Nhưng anh ta nào có chịu, thấy vợ làm quá nên về sau T cũng thấy anh ta thay đổi, về nhà với vợ nhiều hơn, quan tâm vợ nhiều hơn. Thấy anh ta cũng hối lỗi nên T quyết định lại tha thứ cho chồng, để con T có đủ cả bố, cả mẹ.  

    Ít lâu sau, chồng cô ấy chuyển công tác xa nhà. Một tháng, anh ta chỉ về thăm mẹ con cô một lần. Con cô ấy lúc đó mới được 8 tháng tuổi. Và chuyện gì đến cũng sẽ đến, anh ta lại ngoại tình. Nhưng đến lần này thì cô ấy hoàn toàn bất lực, không biết phải làm thế nào. Bởi vì dù cô ấy có nổi điên lên, có mắng chửi, có chì chiết thì chồng cô ấy vẫn ngang nhiên cặp bồ. Anh ta bỏ ngoài tai tất cả những lời oán trách của cô, mặc kệ cô với những tủi hờn, uất hận dồn nén suốt những tháng ngày một mình vất vả nuôi con. Cô lại đòi ly hôn. 

    Uất ức nhất là sau khi anh ta đi cặp bồ về, không phải là lời nói xin lỗi từ chồng như những lần trước, mà là: " Tôi đi ngoại tình là lỗi của cô đấy. Nếu cô biết quan tâm đến tôi. Biết làm tôi vui lòng thì tôi có đi ngoại tình không?”. 

    Nghe mấy lời nói đó của chồng, cô gần như tuyệt vọng. Ngày đó, họ còn ở chung với bố mẹ chồng nên mâu thuẫn của hai vợ chồng, bố mẹ chồng cô cũng biết hết. Nhưng, không những không bênh cô, mẹ chồng cô còn lớn tiếng nói với cô rằng “Không có một thằng chồng nào nó lại muốn lấy một con vợ mà đến nói một câu nhẹ nhàng cũng không biết. Không phải là mẹ bênh con trai mẹ, nhưng mày không thể ngọt ngào với nó được hả con? Mày cứ suốt ngày lải nhải nhiếc móc nó thế thì làm sao nó chịu được mà chả đi ngoại tình. Đàn ông ai chả giống nhau, cờ bạc, rượu chè, gái gú tránh làm sao được, vấn đề là mình có biết cách để giữ chồng không thôi.Thế nên là, trách người cũng phải nhìn lại mình con ạ”.

    Nghe cô ấy kể đến đây, tôi thực sự rất bực mình. Các bạn ạ, nếu ai đó thường xuyên theo dõi các bài viết của tôi, sẽ nhận thấy, quan điểm của tôi luôn là hướng phụ nữ biết nhìn lại bản thân, nhận thấy những khuyết điểm của bản thân, nhìn thấy những sai lầm của bản thân để sửa đổi, để tự nâng cấp mình sao cho bản thân xứng đáng được đón nhận những điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời. Nhưng không phải trong hoàn cảnh như thế này, với một cách truyền đạt như thế này.

    Mẹ chồng của cô ấy có thể nói đúng, rằng trách người thì phải nhìn lại mình. Nhưng đứng ở cương vị một người mẹ, người cần có cái nhìn khách quan, đa chiều, đứng ở giữa hòa giải, phân tích vấn đề một cách thấu đáo thì cả lời nói và cách nói của bà ấy đều đã sai hoàn toàn. Tôi đánh giá cao những bà mẹ chồng biết nặng, biết nhẹ, biết đúng, biết sai, biết nghe từ hai tai chứ không phải trong lúc nước sôi lửa bỏng lại đứng về phía con trai để lên án con dâu như thế. Tôi hỏi cô ấy: “ Giờ em có ý định như thế nào?”

    “Em đã chuyển về nhà mẹ đẻ sống được hai tháng rồi. Em muốn ly hôn. Em uất hận lắm chị à. Nhưng, em sợ ly hôn rồi con em sẽ không có bố. Con em còn bé quá, nó chẳng làm gì sai cả để phải chịu cảnh gia đình tan nát.”

    Tôi lại hỏi “Với tình trạng hôn nhân của em như thế này, con em không có bố liệu có tốt hơn không?”

    Cô ấy dường như nhận ra ý tứ trong câu hỏi của tôi nên ngập ngừng khá lâu mới trả lời. “Không… thực ra, em vẫn phải một mình nuôi con. Chồng em anh ấy còn có thói cờ bạc nên… tiền anh ấy kiếm ra toàn phải để trả nợ.”
    Tôi trả lời ngay: “ Nếu em phụ thuộc anh ta về kinh tế, nghi ngại ly hôn thì em chưa đủ khả năng chăm con được một mình thì chị có thể hiểu. Nhưng hiện tại không những anh ta đi ngoại tình với cô gái khác, lại không gánh vác trách nhiệm kinh tế cùng em, vậy thì em còn băn khoăn gì mà không bỏ quách anh ta đi, để sống một cuộc đời mới hả em.”

    Cô ấy lại hỏi tôi “Chị ơi, có thật sự là do em không ngọt ngào với chồng như lời mẹ chồng em nói, nên anh ấy mới đi ngoại tình hả chị. Em thất vọng về anh ta lắm, nhưng em cũng muốn giữ bố cho con gái em.” 

    Một sự việc đã xảy ra thì có muôn vàn lý do người ta có thể nghĩ ra để bào chữa. Nhưng một khi người đàn ông đã đi ngoại tình, mà ngoại tình không chỉ một lần mà còn nhiều lần. Thì chỉ có duy nhất một lý do thôi, đó là anh ta đã hết yêu bạn rồi. Khi anh ta yêu bạn, thì anh ta sẽ nghĩ đến cảm nghĩ của bạn mà không làm những hành động tổn thương bạn. Còn khi anh ta hết yêu bạn rồi, anh ta sẽ không quan tâm những hành động của mình có khiến bạn đau lòng hay không, mà chỉ suy nghĩ làm sao để thỏa mãn cảm xúc của nhân của anh ta mà thôi. 

    >> Xem thêm:  Thay đổi bản thân vì một câu nói của người khác?

    Tôi mới nhắn lại một tin nhắn dài cho cô ấy: “Em gái à. Hãy nghĩ đến bản thân em trước. Bởi vì, một người mẹ hạnh phúc mới nuôi dạy nên những đứa con hạnh phúc. Em nghĩ sao nếu ngày ngày em nhìn con bằng ánh mắt buồn rầu đó? Đối với một đứa trẻ thì người mẹ chính là cả thế giới của chúng. Sẽ ra sao nếu cả thế giới ấy chỉ tràn ngập một màu xám xịt u ám. Em có thể hạnh phúc không nếu cứ ôm mãi trong lòng nỗi u uất ấy? Chị chỉ là một người ngoài cuộc, chỉ thông qua một cuộc nói chuyện ngắn thế này, chị chưa thể hiểu hết được nội tình gia đình em. Bởi vậy, chị không thể khuyên em ly hôn hay không ly hôn với chồng. Lựa chọn ấy thuộc về em, cuộc đời em phải do em quyết định. Nhưng, chị chỉ có đôi điều muốn gửi gắm đến em như thế này. Cho dù, em có lựa chọn như thế nào cũng phải có bản lĩnh gách vác, trả giá cho những quyết định đó.” 

    Nếu không đủ bản lĩnh và niềm tin để tha thứ hãy chịu trách nhiệm khi đưa ra lựa chọn

    “Nếu em tin rằng chồng em có thể thay đổi, em sẽ giữ được bố cho con, em không ly hôn thì phải có bản lĩnh tha thứ, quên đi lỗi lầm của anh ta và ngừng oán trách chồng. Dù anh ta có ngựa quen đường cũ, cờ bạc, gái gú thì em cũng phải chịu vì đó là lựa chọn của em.”

    “Còn nếu em không thể chấp nhận sống với một người chồng như vậy, em quyết định ly hôn thì bản lĩnh của em là cần buông bỏ những nỗi đau trong quá khứ, tái thiết lại cuộc đời, một mình tiến lên phía trước đối đầu với chông gai, mặc dù gia đình tan vỡ, nhưng đổi lại, em sẽ là người làm chủ cuộc đời mình, sống cho mình, đôi vai em sẽ nhẹ nhõm hơn, vết thương trong tim sẽ dần được thời gian chữa lành. Vợ chồng ly hôn không có nghĩa là con sẽ mất bố. Mất hay không, nó tùy thuộc vào cách ứng xử của hai vợ chồng hậu ly hôn.”

    “Em à, chị rất thương em. Bởi vì, nhìn vào câu chuyện của em, chị như thấy thấp thoáng hình bóng của mẹ chị. Mẹ chị cũng từng có thời gian rơi vào tình cảnh như em vậy. Và con em, có lẽ cũng giống chị hồi đó. Chị sợ hãi khoảng thời gian đó vô cùng. Sợ ánh mắt u uất của mẹ, sợ những giọt nước mắt của mẹ, sợ những trận cãi vã của mẹ và bố… Con em, có khi nào cũng cảm thấy sợ hãi như chính chị ngày xưa không?”

    Sau tin nhắn rất dài ấy của tôi, cô ấy lặng lẽ đọc, kỳ cạch gõ gì đó rồi lại xóa đi… Rốt cuộc, chẳng có tin nhắn hồi âm nào được gửi đến. Có lẽ, cô ấy đã hiểu rằng, rốt cuộc quyết định vẫn thuộc về cô ấy. Chẳng có ai trên đời có thể giúp cô ấy giải quyết vấn đề của chính mình được.

    Bạn thân mến à, bi kịch của cuộc đời thường đến từ sự mâu thuẫn giữa ước muốn và hiện thực. U uất, đau khổ cũng từ đó mà ra. Vừa không muốn ly hôn chồng nhưng lại không thể tha thứ được cho chồng. Vừa cố chấp sống cùng chồng nhưng lại vừa mang theo nỗi u uất, oán hận anh ta suốt phần đời còn lại. Muốn ly hôn chồng nhưng lại sợ phải đối mặt với tương lai mờ mịt. Muốn nuôi con nhưng lại sợ phải nuôi con một mình. Muốn tự do nhưng lại sợ mất đi điểm tựa. Muốn sống cuộc đời bình an nhưng lại không muốn buông bỏ hận thù. Muốn thành công nhưng lại ngại gian khổ…

    Nếu cứ sống giữa mớ hỗn độn như vậy, vừa muốn được cái này, vừa không muốn mất cái kia, cuối cùng, chúng ta sẽ chẳng có gì cả. Muốn có được tất cả, cuối cùng lại chẳng có được gì. Bởi vậy, làm chủ cuộc đời đâu phải việc dễ dàng và không phải ai cũng có được bản lĩnh đó. 

    Cuộc đời con người là xâu chuỗi của những sự lựa chọn. Hoặc là sống chung với nghịch cảnh và chấp nhận nó như một lẽ đương nhiên. Hoặc vươn lên thoát ra khỏi nghịch cảnh để tìm cho mình một vùng trời bình yên sau những ngày giông bão. Chỉ có như vậy mới giúp ta không rơi vào bi kịch cuộc đời do chính ta tạo nên. Có ai đó nói: “Làm gì có ai đánh thuế ước mơ đâu, cứ ước mơ đi”, nhưng họ lại quên không nói một vế quan trọng hơn, đó là “Mọi ước mơ đều có giá”.  

    Hoàn cảnh đôi khi có thể đưa đẩy ta vào tình thế khó khăn trùng trùng, nhưng để mặc cho khó khăn vùi lấp hay đạp bằng chông gai mà vươn lên lại là do chính ta tự định đoạt. Cái giá của việc có thể làm chủ cuộc đời mình chính dám lựa chọn, dám gánh vác, dám trả giá cho những ước muốn của bản thân bằng một thái độ quyết đoán. Bạn đã thực sự làm chủ cuộc đời mình chưa?

    - Tâm sư - 

    >> Xem thêm: Không hiểu được điều này đàn ông sẽ không trân trọng bạn

    Tags :

    ĐĂNG KÝ NHẬN DỊCH VỤ

    Cam kết mọi thông tin của bạn sẽ được bảo mật

    Sản phẩm liên quan

    Sản phẩm bán chạy

    X
    Bếp Hoàng Cương - Since 1995
    Chào mừng
    Gửi
    Đóng
    Liên hệ với chúng tôi !